Top 13 # Ý Nghĩa Của Loài Hoa Giấy Đỏ Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 6/2023 # Top Trend | Drosetourmanila.com

Ý Nghĩa Của Hoa Giấy Loài Hoa Tượng Trưng Cho Tình Cảm Gia Đình • Nekko Shop

Ý nghĩa của hoa oải hương – lavender loài hoa của sự nhẹ nhàng

Ý nghĩa của hoa phượng tím loài hoa tượng trưng cho sự mơ mộng tuổi học tr

Ý nghĩa của hoa xương rồng bát tiên loài hoa biểu thị cho sự may mắn

Cây bông giấy hay còn gọi là cây hoa giấy là một loại cây cho hoa đẹp, cây có thể trồng vào chậu tạo dáng, tạo thế làm kiểng hoặc có thể trồng trong vườn nhà cho cây leo giàn, trồng trước cổng ngỏ, trồng quanh hàng rào, cây ra hoa quanh năm với đủ màu sắc rực rỡ.

Hoa giấy thuộc họ cây leo, thân cây hoa giấy lúc nào cũng đầy gai góc nhưng hoa của nó lại rất mỏng manh tượng trung cho sự bảo vệ cái đẹp. Nhưng không phải vì thế mà khô cằn, cứng cỏi. Thân cây lúc nào cũng vương cao để có thể đưa cành hoa của mình vươn xa đón ánh nắng hồng, đón ngọn gió ấm và đung đưa theo chiều gió.

Những bông hoa giấy mộc mạc đơn sơ giản dị không sang trọng không tốn nước sinh trưởng rất mạnh mà cũng rất dễ nhân giống cũng vì thế mà khi nhắc đến hoa giấy người ta thường nghĩ đến nó tượng trưng cho một tình yêu mộc mạc, đơn sơ.

Thân cây bông giấy nhiều gai, với những cành cây leo nhưng rất cứng chắt ngược lại bông hoa giấy lại rất mong manh mong manh như những tờ giấy vậy nên người ta còn hay nói hoa giấy tượng trưng có sự bảo vệ cái đẹp.

Những bông cánh hoa giấy khăn khít vào nhau như anh em trong một nhà khăn khít với nhau bảo vệ gia đình mình nơi mà bố mẹ làm nhụy vậy vì thế hoa giấy còn thể hiện tính cảm gia đình sâu sắc, khăn khít. Có một số quan niệm cho rằng hoa giấy có thể xua đuổi tà ma mang đến cho căn nhà bạn không gian bình yên.

Ngoài ý nghĩa của hoa giấy Gấu Bông Đẹp còn giới thiệu đến bạn những chú gấu bông thú nhồi bông cao cấp an toàn cho sức khỏe như: Gấu bông Totoro đội lá, Gấu bông người Boov, Gấu Brown màu hồng nhạt…

Ý Nghĩa Của Loài Hoa Anh Túc

Ý Nghĩa Loài Hoa Anh Túc

Giới thiệu chung về hoa anh túc

Hoa anh túc, còn có tên là a phiến, thẩu, trẩu hay nàng tiên theo cách gọi của người Tày, và cũng hay được biết đến với cái tên ‘Hoa thuốc phiện’, tên tiếng anh là Poppy, tên khoa học là Papaver somniferum. Khi nhắc đến cái tên này chắc hẳn rất nhiều người sẽ biết nó là cái gì, tên tuổi của hoa anh túc thường gắn liền với loại chất gây nghiện cho con người là bạch phiến (heroin).

Ý nghĩa chung của hoa anh túc

Nhưng người ta cũng không thể phủ nhận rằng Anh túc là một loài hoa đẹp và có nhiều ý nghĩa:

Giấc ngủ của sự nghỉ ngơi và hồi phục

An ủi cho một mất mát hoặc cái chết trong gia đình

Nhớ lại sự sa ngã của các cuộc chiến tranh khác nhau và xung đột vũ trang

Một trí tưởng tượng sống động

Sự an nghỉ

Thông điệp của giấc mơ

Luân hồi và sự sống vĩnh cữu

Vẻ đẹp và thành công

Lãng phí và sang trọng

Ý nghĩa hoa anh túc đối với từng văn hóa các nước khác nhau

Người Hy Lạp nói riêng gắn nó vào giấc ngủ vì Morpheus, vị thần của giấc ngủ.

Người Victoria đã cho hoa nhiều ý nghĩa dựa vào màu sắc, bao gồm cả sự an ủi cho sự mất mát, giấc ngủ sâu, và lãng phí.

Chuyên gia hoa của Trung Quốc và Nhật Bản khuyến nghị sử dụng hoa anh túc cho các cặp vợ chồng bởi vì nó có nghĩa là một tình yêu sâu sắc và đam mê giữa hai người, nhưng anh túc màu trắng cũng được gắn với cái chết trong những nền văn hóa đó. Những màu sắc khác thể hiện thành công và vẻ đẹp trong văn hóa phương Đông.

Các anh túc đỏ là loài hoa truyền thống để tưởng nhớ đối với châu Âu và Bắc Mỹ bởi vì sự gắn liền của chúng với chiến tranh thế giới I và II.

Một số người chỉ đơn giản nghĩ rằng đó là một dấu hiệu vui vẻ của mùa hè bởi vì kích thước và màu sắc rực rỡ.

Ý Nghĩa Hoa Anh Túc Theo Màu

Đỏ – Cái chết, tưởng nhớ, và an ủi ở phương Tây nhưng lại là tượng trưng cho sự thành công và tình yêu ở phương Đông.

Trắng – Được sử dụng cho các tang lễ và đài tưởng niệm ở phương Đông và cũng có ý nghĩa theo hướng gần giống là giấc ngủ và nghỉ ngơi yên bình ở phương Tây.

Tím, hồng, xanh – Cả ba màu sắc sặc sỡ này đều biểu thị chung cho trí tưởng tượng, sang trọng, và thành công.

Và phía trên các bạn đã cùng ynghiacuahoa tìm hiểu về ý nghĩa loài hoa anh túc. Hi vọng là sau khi đọc bài viết này, các bạn sẽ mang được thêm bên mình những mẹo nhỏ và các ý nghĩa sâu sắc về loài hoa anh túc để tặng đúng người và đúng dịp để bó hoa thể hiện được hết sự tinh tế của nó vốn có!

Ý Nghĩa Của Các Loài Hoa

Mỗi loài hoa và mỗi màu hoa đều có một ý nghĩa của nó, chẳng hạn như ý nghĩa của loài hoa hồng là tượng trưng cho tình yêu, ý nghĩa của hoa cam là sự trinh bạch cho nên các cô dâu thường đội vòng hoa cam trong ngày cưới. Bạn hãy tìm hiểu ý nghĩa của các loài hoa để lựa chọn cho thích hợp.

Màu trắng biểu thị sự trong sạch, vì vậy trong các đám cưới, tặng hoa cô dâu, người ta chỉ dùng hoa trắng để tặng mà thôi. Ngoài ra, màu xanh nhạt chỉ sự xoa dịu đam mê, màu hoàng yến đường hoàng kiêu hãnh, màu phấn hồng êm ái ôn nhu, màu tím cà lâng lâng thoát tục, màu tím than an ủi đau thương, màu đỏ sậm tượng trưng máu lửa…

Ý nghĩa của các loài hoa

Hoa Anh Đào – Tâm hồn bạn rất đẹp

Hoa Anh Thảo – Sự thiếu tự tin

Hoa Anh Thảo Muộn – Tình yêu thầm lặng

Hoa Bách Hợp – Sự thanh khiết, hoàn toàn vừa ý, thân ái và tôn kính.

Hoa Bách Hợp Trắng – Sự trong trắng và thanh nhã.

Hoa Dã Bách Hợp – Đem lại hạnh phúc.

Hoa Sơn Bách Hợp – Sự nghiêm túc đứng đắn.

Hoa Bất Tử – Dù có điều gì xảy ra đi nữa, hãy tin rằng tình yêu của chúng ta là bất diệt

Hoa Bồ Công Anh – Lời tiên tri

Hoa Bụi Đường – Sự thờ ơ, lanh lùng

Hoa Calla (Lan Ư) – Sắc đẹp lộng lẫy

Hoa Cẩm Chướng – Tượng trưng cho tình bè bạn, lòng quí mến,tình yêu trong trắng, thanh cao

Hoa Cẩm Chướng Hồng – Tượng trưng cho ngày của mẹ.

Hoa Cẩm Chướng Tím – Tính thất thường.

Hoa Cẩm Chướng Vàng – Tỏ ý khinh bỉ , coi thường, sự hắt hủi, cự tuyệt.

Hoa Cẩm Chướng có sọc – Tỏ ý từ chối, không tiếp nhận.

Hoa Cẩm Chướng Đỏ – Biểu hiện sự tôn kính, tỏ ý đau buồn, đau khổ.

Hoa Cẩm Chướng râu – Lòng can đảm – Sự tài trí

Hoa Cẩm Chướng sẫm – Lòng tự trọng, danh dự

Hoa Cẩm Nhung – Tôi mến bạn lắm!

Hoa Cỏ Chân ngỗng – Bị bỏ rơi

Hoa Cúc – Sự cao thượng.

Hoa Cúc Trắng – Lòng cao thượng – sự chân thực, ngây thơ, trong trắng

Hoa Cúc Tây – Chín chắn – tình yêu muôn màu

Hoa Cúc Đại Đóa – Lạc quan và niềm vui, sự vui mừng

Hoa Cúc Tím (Thạch Thảo) – Sự lưu luyến khi chia tay

Hoa Cúc Vàng – Lòng kính yêu quý mến, nỗi hân hoan vui vẻ, tỏ sự chân thực, trong trắng

Hoa Cúc Vạn Thọ – Sự đau buồn, nổi thất vọng, ghen ghét.

Hoa Cúc Zinnia – Nhớ đến bạn bè xa vắng

Hoa Thủy Cúc – Sự lo xa, nhớ lại.

Hoa Cúc Ba Tư – Sự trong trắng.

Hoa Cúc Mũi Hài – Tỏ ý bảo vệ.

Hoa Cúc Đồng Tiền – Tỏ ý chúc sống lâu.

Hoa Dạ Lan Hương – Sự vui chơi

Hoa Ðinh tử màu lửa – Càng ngày anh càng yêu em.

Hoa Ðinh tử màu đỏ sẫm – Lòng anh không bao giờ thay đổi.

Hoa Đồng Thảo – Tính khiêm nhường

Hoa Đồng Tiền – Niềm tin tưởng, sự sôi nổi

Hoa Făng – Giúp ta hàn gắn những vết thương lòng.

Hoa Lưu Ly (Forget Me Not) – Xin đừng quên em

Hoa Hồng – Tỏ lòng ái mộ, tỏ sự hạnh phúc vinh dự.

Hoa Hồng Gai – Tỏ lòng tốt.

Hoa Hồng Đỏ – Một tình yêu mảnh liệt và đậm đà, tỏ sự hạnh phúc vinh dự.

Hoa Hồng Trắng – Tình yêu trong sáng và cao thượng.

Hoa Hồng Baby – Tình yêu ban đầu.

Hoa Hồng bạch – Ngây thơ duyên dáng và dịu dàng.

Hoa Hồng Nhung – Tình yêu say đắm và nồng nhiệt.

Hoa Hồng Vàng – Một tình yêu kiêu sa và rực rỡ. (Đôi khi có ý nghĩa tình yêu út giảm và sự phản bội, tỏ ý cắt đứt quan hệ).

Hoa Hồng Phớt – Bắt đầu một tình yêu mơ mộng.

Hoa Hồng Đậm – Người đẹp kiêu kì.

Hoa Hồng Thẩm – Tình yêu nồng cháy.

Hoa Hồng Cam – Tình yêu hòa lẫn với ghen tuông.

Hoa Hồng Viền Trắng – Tình yêu kín đáo, sâu sắc, sẵn sàng hy sinh cho người mình yêu

Hoa Hồng Phấn – Sự trìu mến.

Hoa Hồng Tỉ Muội – Khi được tặng, nếu là bạn trai thì cần hiểu rằng – Bạn là một đứa em ngoan.

Hoa Huệ – Sự trong sạch và thanh cao

Hoa Huệ Tây – Sự thanh khiết

Hoa Huệ Thung – Sự trở về của hạnh phúc

Hoa Hướng Dương – Niềm tin và hy vọng. Anh chỉ biết duy nhất có em

Hoa Hải Đường – Chúng ta hăy giữ t́nh bạn thân thiết

Hoa Hạnh Đào – Thầm lặng, mòn mỏi

Hoa Inmortel – Nỗi đau khổ khó nguôi.

Hoa Kim Ngân – Lòng trung thành, tình yêu gắn bó

Hoa Lan – Tình yêu tha thiết ấp ủ trong tôi. Sự thành thật

Hoa Lay Ơn – Cuộc họp vui vẻ và lời hẹn cho ngày mai

Hoa Lưu Ly – Anh muốn hoàn toàn là của em

Hoa Lài – Tinh bạn ngát hương

Hoa Lư – Tình yêu thanh cao và trong sạch

Hoa Lý – Tình yêu thanh cao và trong sạch.

Hoa Mai, hoa Đào – Một mùa xuân tràn trề ước mơ và hy vọng

Hoa Mimosa – Tình yêu mới chớm nở

Hoa Màu Gà – Không có điều gì làm anh chán cả

Hoa Mao Địa Hoàng – Sự giả dối

Hoa Mười Giờ – Hẹn em lúc 10 h

Hoa Ngô – Sự dịu dàng, tế nhị

Hoa Nghệ Tây – Sự vui mừng, tươi tắn

Hoa Ngàn Hương Vàng – Tôi đã có chồng hãy tha thứ

Hoa Pensée – Tôi rất nhớ bạn. Tỏ lòng mơ ước

Hoa Phù Dung – Hồng nhan bạc phận, tình yêu không bền

Hoa Phi Yến – Nhẹ nhàng, thanh thoát

Hoa Phong Lữ – Sự ưu ái

Hoa Quỳnh – Sự thanh khiết

Hoa Rẻ Quạt – Sự ngớ ngẩn

Hoa Sen – Lòng độ lượng và từ bi bác ái

Hoa Sen Hồng – Hân hoan, tươi vui

Hoa Sen Trắng – Cung kính, tôn nghiêm, sự trong trắng không chút tà tâm

Hoa Sen Cạn – Lòng yêu nước

Hoa Sim – Bằng chính của t́nh yêu

Hoa Sơn Trà – Anh nên dè dặt một chút

Hoa Táo – Sự hâm mộ, ưa chuộng

Hoa Táo Gai – Niềm hy vọng

Hoa Thiên Lư – Sự trong sạch, hiên ngang

Hoa Thuỷ Tiên – Vương giả, thanh cao, kiêu hảnh

Hoa Thục Quỳ – Sự thành công

Hoa Thược Dược – Sự dịu dàng và nét thầm kín

Hoa Ti Gôn Hồng – Tôi mong nhớ bạn, đau khổ và không gặp khi đến thăm bạn.

Hoa Trà Mi – Kiêu hảnh, coi thường tình yêu

Hoa Trà – Duyên dáng, cao thượng. Lòng can đảm

Hoa Trà Trắng – Sự thanh khiết

Hoa Tulíp – Tình yêu, thắng lợi và đẹp đẽ, biểu tượng người yêu hoàn hảo.

Hoa Tulíp Vàng – Tình yêu nhưng không hi vọng.

Hoa Tulíp Trắng – Lòng yêu quý.

Hoa Tulíp Đỏ – Lòng yêu chưa được đáp lại.

Hoa Tulíp Xanh – Lòng chân thành.

Hoa Tường Vi – Sự yêu thương, anh đã bắt đầu yêu em.

Hoa Tường Vi Đỏ – Ý muốn được yêu.

Hoa Tường Vi Trắng – Tình yêu trong trắng.

Hoa Tường Vi Phấn Hồng – Lời hứa hẹn.

Hoa Tường Vi Hồng – Anh yêu em mãi mãi

Hoa Tường Vi Vàng – Anh sung sướng được yêu em

Hoa Tử Đinh Hương (Lilas) – Cảm thấy sao xuyến, phải chăng mình đã yêu rồi chăng

Hoa Tử Vi – Sự e ấp kín đáo

Hoa Vân Anh – Khiếu thẩm mỹ

Hoa Violette (Chuông) – Hãy giữ kín tình yêu của chúng ta, đừng cho ai biết

Ý nghĩa màu sắc của hoa

Màu trắng – Ðơn sơ, thanh khiết, trung thực

Màu đen – U buồn, tang chế

Màu tím – Nhớ nhung, lãng mạn, trang trọng

Màu vàng – Rực rỡ, sung túc, cơ hội mới

Màu xanh da trời – Yêu đời, bao dung, êm dịu

Màu xanh lý – Dịu dàng, nhã nhặn

Màu xanh lá cây – Tươi mát, hy vọng, sinh động

Màu hồng – Nồng nàn, thơ ngây, đam mê.

Màu đỏ – Nồng cháy, sôi nổi

Màu cam – Tươi vui, rạng rỡ

Các loại hoa thích hợp tùy theo các dịp vui, ngày lễ

Chọn các loại hoa thích hợp dịp vui ngày lễ

Mừng tân gia, nên chọn màu hoa tươi vui rực rỡ.

Mừng sinh nhật nên chọn các loại hoa có màu tươi ấm, thanh khiết.

Ngày Tình Yêu (Valentine’s Day) nên chọn những bông hồng đỏ thắm hoặc màu hồng nồng nàn.

Ngày thầy cô giáo có thể chọn hoa hồng màu đỏ, trắng, vàng hoặc các loại lan, cúc trắng, cúc vàng v.v…

Dự tang lễ nên chọn hoa huệ ta, huệ tây, vạn thọ, cúc tím….

Ngày trọng đại nhất đời người có thể chọn những loại hoa mà mình thích, thông thường các cô dâu hay chọn hoa hồng trắng bó chung với hoa hồng đỏ, hoa hồng BB hoặc hồng nhung, hoa cúc trắng…

Ý Nghĩa Của Loài Hoa Dã Quỳ

Cây hoa Dã quỳ có những cánh hoa màu vàng tràn đấy sức sống mãnh liệt như tình yêu chung thủy.

Ngày xửa ngày xưa, nơi buôn sóc nọ có chàng K’lang của núi rừng yêu tha thiết nàng H’limh của con suối. Ngày ngày chàng K’lang vào rừng săn bắt thú rừng còn nàng khéo léo dệt tấm chăn kiệu chồng (vì theo tục lệ của bộ tộc nàng con gái trước khi lấy chồng phải dệt một tấm chăn thật đẹp để mang về nhà chồng). Rồi tối tối họ lại quây quần đốt lửa và múa hát cùng dân làng trong buôn. Cuộc sống vui vẻ hạnh phúc của họ cứ trôi đi.

Đến một ngày kia khi H’limh chờ hoài đến tối mà vẫn không thấy K’lang đi săn về, nàng lo lắng từ buôn sóc nàng đi tìm K’lang. Nàng cứ đi, đi mãi đi hết mười mấy con suối, mười mấy ngọn núi rồi mà không thấy người yêu của mình đâu cả. Mệt quá nàng ngủ thiếp đi trong giấc mơ nàng thấy K’lang gọi nàng và bảo nàng hãy đi thêm một con suối nữa sẽ gặp chàng ở đó.

Nàng giật mình rồi đi tiếp đến cuối nguồn nàng nhìn thấy K’lang đang bị những tên hung ác của bộ tộc Lasiêng trói chặt. Nàng chạy lại ôm lấy chàng mặc cho những mũi tên, những ngọn giáo đâm vào da thịt. Mặc cho bao nhiêu đau đớn nàng vẫn quyết bảo vệ cho người yêu cho tới khi nàng bị trúng mũi tên độc cuối cùng của chàng La rihn con trai tộc trưởng Lasiêng. Vì quá hờn ghen với tình yêu của H’limh dành cho K’lang chàng đã buông lơi mũi tên hận tình. Chàng cũng không ngờ người lãnh trọn mũi tên ngiệt ngã ấy lại là H’limh – người con gái mà chàng ngày đêm thương thầm trộm nhớ mà không được đáp lại tình cảm.

Từ đó cứ mỗi độ tháng mười nơi nàng H’limh chết lại nở ra một loài hoa có màu vàng rực. Người ta thường gọi là hoa Dã Quỳ. Cây hoa Dã quỳ rất dễ mọc và mọc rất nhanh những cánh hoa màu vàng tràn đấy sức sống mãnh liệt như tình yêu.

Xe lên đến đỉnh đèo, đất trời như vỡ òa. Gió lộng tứ bề còn không gian thì như đặc lại. Những tảng mây trắng đục thấp hơn cả núi, giống như những túi bông khổng lồ ai đó vừa ném từ trên trời xuống. Hai tai tôi chỉ còn nghe tiếng âm u. Sao Hương kéo chiếc khăn len trùm kín đầu rồi quay sang tôi:

– Mùa này sương và mây như quyện vào nhau nên đi đường đèo vất vả lắm. Mọi cảnh vật đều chìm trong mây, chỉ có hoa dã quỳ…

Sao Hương buông lửng câu nói. Tôi nhoài người nhìn theo hướng tay cô chỉ. Dọc hai bên đường, một bên là vách núi dựng đứng, một bên là vực thẳm cheo leo, dã quỳ mọc ken dày, rực lên mầu vàng trải dài như bất tận. Hành trình trong sương mù dày đặc, hoa dã quỳ trở thành hoa tiêu báo hiệu an toàn cho những chuyến xe trên đường đèo.

Đã từng lên Tây Nguyên nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên tôi được chứng kiến loài hoa nở trong mây mù giá rét. Ở nơi đèo mây hút gió, khó có loài cây nào có thể cho hoa nhiều và sống dẻo dai đến thế. Có rất nhiều truyền thuyết và giai thoại về loài hoa chỉ duy nhất có ở vùng cao Tây Nguyên. Ngoài tên gọi dã quỳ, loài hoa này còn được gọi là hoa sơn cúc, hoa cúc quỳ hoặc hoa quỳ. Với các văn nghệ sĩ, dã quỳ là cái tên đẹp nhất, nó mang ý nghĩa về vẻ đẹp vừa quý phái, vừa mạnh mẽ lại vừa hoang dã của miền núi rừng Tây Nguyên…

Truyền thuyết được các già làng kể rằng, thuở ấy trời làm hạn hán gay gắt, vạn vật héo khô. Tại một buôn làng nọ, có một chàng trai sức khỏe như voi, cái nghĩ trong như nước suối, cái bụng thẳng như cây rừng, vì thương dân làng nên quyết ra đi tìm nguồn nước. Chàng từ biệt người yêu bên bờ một con suối cạn rồi cứ nhằm những ngọn núi sương mù bao phủ phía dãy Thiên Đường mà đi, hy vọng nơi có sương mù sẽ là nơi có nước.

Đã bao mùa trăng đi qua, cô gái ra ngồi bên bờ suối cạn ngóng tin người yêu, nhưng đáp lại chỉ có tiếng hú của đại ngàn. Rồi một ngày nọ cô cũng theo hướng người yêu ra đi, vượt núi băng đèo đi tìm chàng. Ngày qua ngày, vượt qua bao ghềnh thác, đến được những ngọn núi trên dãy Thiên Đường thì cô kiệt sức. Nơi cô gái nằm xuống mọc lên loài cây lạ, trổ hoa vàng rực. Người đời sau gọi là hoa dã quỳ. Hoa dã quỳ tượng trưng cho ý chí vượt lên mọi hoàn cảnh, sức sống mãnh liệt, tình yêu thủy chung son sắt… của con người cao nguyên. Bởi thế dã quỳ chỉ có ở những vùng núi cao, nơi mây bay thấp hơn đỉnh đèo…

Núi Thiên Đường bây giờ đã có con đường đèo xuyên qua mây, rực mầu dã quỳ thuộc huyện Lạc Dương, tỉnh Lâm Đồng. Dưới chân đèo là những ngôi làng mới của đồng bào các dân tộc thiểu số, gồm người Chil, Mơ Nông, K’Ho… của ba xã: Đạ Chair, Đa Nhim, Đạ Sar. Đạ Chair là vùng căn cứ kháng chiến cũ, được phong tặng danh hiệu xã Anh hùng LLVT nhân dân.

Vít cong cần trúc ché rượu cần trong căn nhà mới, Già làng Đa Kreing kể cho tôi nghe: Suốt từ thời kháng Pháp cho đến chống đế quốc Mỹ, vùng sơn cước này được mệnh danh là ‘đất thiêng’, giặc chỉ có đường vào chứ không có đường ra. Trung tâm căn cứ kháng chiến ở Đạ Chair là Klong Klăn. Ngày xưa, muốn vào được Klong Klăn phải mất mấy ngày vừa cưỡi ngựa vừa cuốc bộ.

Nay, với khoảng cách hơn 150 km từ Đà Lạt, đường vào Klong Klăn đã có thể thoải mái cho ‘xe ta bon bon’. Theo truyền thuyết Klong Klăn xưa kia vốn là nơi ẩn náu của con trăn tinh hung dữ (Klong nghĩa là con trăn, Klăn là hồ nước). Sự án ngữ của trăn tinh đã làm dòng sông Đa Nhim không chảy được, khiến dân làng phía hạ nguồn khô khát. Chàng trai trong truyền thuyết ấy khi tìm được nguồn nước, đã chiến đấu với trăn tinh, nhưng sức người không thể đối chọi được với yêu quái, nên chàng đã vĩnh viễn nằm lại phía thượng nguồn hun hút gió mây…

Hóa ra khát vọng chinh phục dòng Đa Nhim đem nguồn nước về cho các buôn làng đã hình thành trong ý niệm dân gian từ buổi khai thiên lập địa. Cái khó và cũng là cái khổ xưa nay của người dân là thiếu nước, nhất là vào mùa khô. Vùng đất đỏ ba – zan vào mùa hạn, trăm loài cỏ cây khô cháy, duy chỉ có dã quỳ vẫn bền bỉ trổ hoa. Sắc vàng óng ả như bung ra từ bản năng sức sống tiềm tàng. Chàng trai, cô gái – tượng trưng cho ước nguyện của con người cao nguyên thuở ấy, không thể khuất phục được thiên nhiên, nhưng hôm nay, khát vọng ấy đã trở thành hiện thực.

Dòng Đa Nhim không chỉ cung cấp nguồn nước ngọt mát mà còn là công trình thủy điện đưa ánh sáng công nghiệp về thắp sáng những buôn làng. Già làng Đa Kreing khoe với tôi: Sắp có thêm công trình thủy điện Đa Khai. Cái làng mới này là nơi tái định cư của dân làng trong dự án thủy điện…

Sao Hương lấy tay che miệng cố giấu nụ cười tinh nghịch, nhưng không che nổi hai cái lúm đồng tiền duyên đến là duyên khi kể về chuyện cũ. Chuyện là cái ngày chưa có con đường nhựa này, chưa có thứ đèn dài, không cần dầu vẫn sáng trắng này… đàn bà, con gái vùng cao quanh năm để ngực trần. Cả làng ai cũng thế, nên cái mà mấy ông nhà thơ người Kinh gọi là ‘Tòa thiên nhiên’, ở đây cứ như củ sắn, cái bắp trên rẫy vậy thôi. Bây giờ không như thế nữa rồi. Cái gùi vẫn ở trên lưng, cái váy thổ cẩm vẫn như thuở trước, nhưng đàn bà con gái xứ cao nguyên bây giờ cũng chẳng khác gì phụ nữ người Kinh.

Sự đổi thay ấy kéo theo muôn vàn đổi thay khác. Buôn làng bây giờ nhà ai cũng tường xây, mái tôn. Nhà rông, nhà sàn dần vắng bóng. Những con người dưới chân núi Thiên Đường vốn chỉ quen cầm cung, cầm nỏ đi săn con hươu, con nai, giờ đã có nhiều người vào đại học. Ví như Sao Hương, nếu ngày trước, cái tuổi cô bây giờ đã phải bắt một chàng trai nào đó về ở rể lâu rồi. Nhưng Sao Hương thích đi học để đem tri thức về phục vụ quê hương.

Một trong những người nổi tiếng nhất vùng sơn cước, được mệnh danh ‘nhà khoa học chân đất’ là Kơsa Ha Tang. Anh là người sáng chế máy tuốt ngô trên cơ sở cải tiến nguyên lý hoạt động của máy tuốt lúa. Sản phẩm của anh đã được Bộ Khoa học và Công nghệ tặng Bằng khen và được tham dự Hội chợ Công nghệ và Thiết bị Việt Nam tổ chức tại thành phố Hồ Chí Minh. Người dân ở các buôn làng dẫu chưa có nhiều người như Ha Tang, nhưng đa phần cuộc sống của họ đã thoát khỏi đói nghèo…

Chúng tôi leo lên triền núi nhìn về những ngôi làng mới thấp thoáng sau sắc hoa dã quỳ. Phiên chợ cuối năm để sắm Tết nơi lưng chừng đèo dốc tấp nập kẻ bán người mua. Xe máy từng hàng nối nhau lượn trên đường như thoi đưa. Đó là hình ảnh của một lớp trẻ buôn làng thời hội nhập. Nếu không có những chiếc gùi lẫn trong sắc mầu thổ cẩm, rất khó để nhận ra sự khác biệt giữa phiên chợ vùng cao Tây Nguyên với những nơi khác.

Qua trăm ngàn mùa hoa, cuộc sống người dân dưới chân núi Thiên Đường dù đã đổi mới hoàn toàn, nhưng chiếc gùi ấy, mầu thổ cẩm ấy và nhất là sắc hoa dã quỳ rực rỡ trên những cung đường đèo hút gió… mãi mãi mang vẻ đẹp và ý nghĩa như một thông điệp vĩnh hằng của vùng ‘đất thiêng’, mà không phải nơi nào cũng có được…

Vừa rồi tôi có được một chuyến đi tràn đầy ý nghĩa, sau một thời gian học tập mệt mỏi, tôi đã và nhóm bạn cùng đoàn cứu trợ Thiện Tâm thuộc hội chữ thập đỏ Quận Bình Thạnh đã tổ chức một chuyến đi cứu trợ bà con nghèo ở các huyện Đức Trọng, Di Linh tỉnh Lâm Đồng đúng vào dịp lễ Noel. Dẫu chưa đến được Đà Lạt nhưng tôi đã biết được

Đà Lạt qua sách, báo, tivi nơi được mệnh danh là thiên đường của vạn loài hoa tuyệt đẹp, nhưng có lẽ du khách không thể nào quên được mỗi khi đặt chân đến xứ Đà Lạt, Lâm Đồng mà không bắt gặp được một loài hoa với cái tên vừa lạ lại vừa kì, đó chính là hoa Dã Quỳ hay còn gọi là hoa dại, nó mọc khắp nơi ở ven đường trên núi, dưới đồi nơi nào cũng khoe sắc vàng rực rỡ.

Nếu như ai chưa từng thấy nó thế nào cũng nghĩ rằng nó xấu xí và không hương sắc như những loài hoa khác, vì Dã Quỳ nói láy lại là “Quỹ Dà” mà mọi người hay nói đùa với nhau, nhưng thật sự nó khác hẳn hoàn toàn với ý nghĩ của mọi người bởi nét đẹp lạ lùng và duyên dáng của một loài hoa dại này, nó có sức quyến rũ người ta đến lạ kỳ như đúng với cái tên Dã Quỳ. Hoa Dã Quỳ cũng giống như cái tên của người con gái nơi thôn dã, núi rừng không sắc không hương nhưng lại dịu dàng duyên dáng không đua hương sắm phấn như Ti gôn,Mẫu Đơn hay Hồng Nhung…

Dã Quỳ thật sự làm tôi say đắm đến tột cùng, nếu như có ai đó hái một đóa Dã Quỳ đến tặng cho bạn, bạn đừng cho rằng người ấy chê bạn hay nói bạn là “Quỹ Dà”, mà Dã Quỳ là một loài hoa rất đẹp, một loài hoa dại thủy chung sắc son như một người con gái của núi rừng bát ngát, hùng vĩ mãi vươn lên sừng sửng giữa gió mưa giá rét trong bốn mùa, xuân, hạ, thu, đông. Dã Quỳ nở suốt năm, luôn tươi thắm nụ cười như chào đón du khách đến với đất Lâm Đồng Đà Lạt để chiêm ngưỡng xứ sở ngàn hoa đua nở và trong đó không bao giờ thiếu Dã Quỳ.

Một chuyến đi thật là ý nghĩa, giúp tôi hiểu được nỗi khó khăn của những con người, những đứa trẻ vùng cao chưa từng được biết Ông già Noel là như thế nào? Và những khó khăn thiếu thốn mọi thứ so với trẻ em dưới miền xuôi, các em rất cần, cần lắm những vòng tay nhân ái giúp đỡ của những tấm lòng hảo tâm như Chú Hoàng, cô Lan Chi… Và tôi đã hiểu được tại sao Dã Quỳ lại chọn đất Lâm Đồng, Đà Lạt mà không chọn một nơi nào khác, bởi nơi đây Dã Quỳ đã sống và chứng kiến cùng với mọi người dân vượt qua bao nỗi khổ cực của cuộc sống vốn dĩ đã cơ cực này.

Nhỏ lặng người đứng nơi góc đồi nhìn xuống trũng xa thẳm chỉ với một màu vàng rực. Đó là nơi mà nhỏ gọi là “thung lũng dã quỳ”. Với nhỏ nơi đây chẳng khác gì “thung lũng tình yêu” của Đà Lạt mộng mơ. Nó đã gắn bó với bao kỉ niệm, bao lưu luyến thời sinh viên, là nơi khởi đầu một tình yêu và cũng là một phần cuộc sống của nhỏ. Giờ nhỏ mới hiểu tại sao nơi đây lại trở nên thơ mộng đến thế. Cái cảm giác đó có phải do cảm xúc của một tâm trạng đang yêu không nhỉ? Nhỏ cũng không biết nữa.

Nhỏ khẽ rùng mình. Bây giờ đã là mùa đông. Cái gió lạnh ở Tây Nguyên tuy không ghê gớm như gió mùa miền Bắc nhưng cũng đủ làm cho nhỏ cảm thấy ớn lạnh. Tự dưng nhỏ cảm thấy mình cô đơn và trơ trọi quá. Những cánh dã quỳ khẽ khàng rung trong gió. Thỉnh thoảng những cơn gió lạnh lại làm cho cánh hoa lật úp lại trông có vẻ ủ rũ nhưng chẳng mấy chốc hoa sẽ lấy lại ngay sức sống của mình. Nhỏ nhớ đến anh. Lần đầu tiên nhỏ gặp anh cũng tại chỗ này.

Ngày đầu đến đây với biết bao bỡ ngỡ. Nhỏ như lạc vào một thế giới mới lạ, khác hẳn với những gì trong trí tưởng tượng của nhỏ về mảnh đất bazan này. Nhỏ lang thang trên những con đường đất đỏ trải dài, vàng rực một màu hoa. Nhỏ gặp anh ở đó. Anh có vẻ hơi khác người một chút. Có lẽ là do cảm nhận lúc ban đầu của nhỏ về vẻ bề ngoài của anh.

Anh ngồi trên một chiếc xe ba bánh. Bên cạnh anh là một đôi nạng đã khá cũ nhưng hình như đối với anh nó lại rất mới – mới với nhiều kí ức và kỉ niệm. Nhỏ nghĩ vậy. Mà không hiểu sao nhỏ lại nghĩ thế. Tò mò, nhỏ đến bắt chuyện làm quen.

-Anh đang vẽ tranh à? Cảnh ở đây khá đẹp nhưng nếu không có loài hoa màu vàng này thì dãy đồi kia sẽ chẳng thu hút được ánh nhìn – Giọng nhỏ có vẻ kiêu sa.

-Là dã quỳ đó – Anh nhẹ nhàng đáp, tay vẫn không ngừng vẽ. Anh không nhìn nhỏ mà sao nhỏ lại cảm thấy tức tối vì điều này nhỉ? Phải chăng anh là kẻ không biết mình biết ta. Khinh người đến thế sao?

-Đó chỉ là một loài hoa dại thôi mà – Nhỏ như khiêu khích.

Bây giờ anh mới ngừng bút, ngước lên nhìn nhỏ. Khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn, mái tóc ngắn ngang vai. Thoáng nhìn đã thấy toát lên một vẻ đẹp thánh thiện. Anh lờ đi.

-Có lẽ đối với ai đó và mọi người thì đấy chỉ là loài hoa dại thôi nhưng với tôi thì không. Với mỗi người mỗi loài hoa đều có ý nghĩa riêng của nó. Dã quỳ gắn bó với tôi và cũng là một thế giới riêng của tôi. Dĩ nhiên cô không thích nó vì cho rằng đó là một loài hoa dại. Nó làm sao có thể sánh với những loài hoa quyền quý cao sang khác.

Nhỏ cảm thấy buồn phải chăng chỉ vì một loài hoa mà nhỏ đã chạm đến một chút gì đó rất riêng tư của anh. Nhỏ thấy tò mò vì ý nghĩa của loài hoa dại này. Giọng nhỏ dịu hẳn:

-Thật ra dã quỳ cũng giống một loài hoa tôi thích. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy một loài hoa khác giống nó đến vậy. Tuy không đầy vẻ cao sang nhưng dã quỳ cũng mang một vẻ đẹp hoang dã, thánh thiện. Mềm mại nhưng cũng rất mạnh mẽ.

-Cô thích Hướng Dương đúng không? Cô là sinh viên mới?

-Sao anh biết?

Nhỏ tò mò:

-Thế ý nghĩa của dã quỳ là gì?

-Với tôi dã quỳ là mặt trời. Bây giờ là mùa dã quỳ đang nở rộ đấy.Tuy chỉ là một loài hoa dại nhưng nó lại có sức sống mãnh liệt. Dù mưa hay nắng, lạnh hay nóng dã quỳ vẫn sống vẫn vươn lên, vượt qua mọi sự khắc nghiệt của thời tiết để tồn tại và phát triển.

-Giống như anh à? – tự dưng nhỏ lại có cái ý nghĩ anh giống như dã quỳ.

Anh im lặng không nói gì ngoài một câu hỏi cụt ngũn cắt ngang sự tò mò của nhỏ:

– Sao cô lại nghĩ thế?

Nhỏ thấy anh là người kiêu kỳ. Mà không, thật ra anh là người có vẻ bí ẩn, khó gần gũi. Nội tâm của anh có một cái gì đấy… nhỏ không sao tả nỗi nhưng nhỏ thích thế và nhất định nhỏ sẽ khám phá con người anh.

Anh hiểu. Anh hiểu những gì nhỏ đang dành cho anh nhưng anh không có quyền được yêu. Chính anh mới là người làm cho nhỏ bị tổn thương. Một người như anh làm sao có thể đem lại hạnh phúc cho nhỏ. Tình yêu đâu phải chỉ là mộng tưởng.

-Anh không muốn một lần nữa sẽ lại nhìn thấy cái cảnh má xách vali rời xa ba. Anh không muốn mình lại giống như ba đau đớn nhìn người mình thương yêu rời xa mình. Nếu đó là sự giải thoát thì thà rằng đừng bắt đầu để không phải chịu một cái kết như vậy. Em hãy cứ đi và làm theo những gì mà em thích, những gì mà em nghĩ.

Nhỏ đi thật. Nhỏ đã rời xa anh nhưng không phải là sự phản bội, sự tự ái hay tự kiêu của bản thân mà vì nhỏ yêu anh. Nhỏ đang trốn chạy hay đang đối diện với tình cảm của anh, của chính nhỏ? Nhỏ không biết. Cả anh cũng vậy.

Dã quỳ còn chịu nổi mùa gió chẳng lẽ tình yêu của nhỏ mong manh, dễ vỡ chỉ giống như những giọt sương đêm? Nhỏ muốn những giọt sương ấy dù nhỏ nhoi, yếu ớt cũng phải được đón ánh bình minh, thoát khỏi bóng tối bao trùm. Nhỏ co người lại vì cơn gió thổi qua, vì kỉ niệm ùa về trong nhỏ. Nhỏ đã rời xa nơi đây một năm rồi. Vẫn mùa đông với những cơn gió, vẫn loài hoa khẽ rung theo từng đợt gió hiu hắt với cái tên rất đỗi dịu dàng – dã quỳ. Nhỏ nhìn thấy nơi xa xăm ấy có bóng dáng ai đang vẽ tranh và nhỏ biết anh sẽ vẫn đợi nhỏ. Mãi mãi như dã quỳ qua bao mùa đông vẫn nở.