Cập nhật thông tin chi tiết về Anh Ấy Là Của Tôi mới nhất trên website Drosetourmanila.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Từ lúc ở trên xe, Túc Nghệ đã lưu địa chỉ chỗ này.
Hầu hết mọi người đều thích đi dạo trung tâm thương mại lớn, thương hiệu nhiều, chất lượng tốt nhưng Túc Nghệ thì ngược lại, cô thích những quán hàng lề đường trong ngõ nhỏ này hơn.
Còn Chử Ưng thì là kiểu người hoàn toàn lánh xa hai chữ “dạo phố”.
Với chừng đó thời gian, chẳng thà bảo anh chạy thêm mấy vòng còn hơn. Chử Ưng cúi nhìn đôi mắt lấp lánh ánh sáng của Túc Nghệ.
Thôi thì, dạo thì dạo vậy.
Túc Nghệ xoay xoay đầu nhìn trái nhìn phái, rời khỏi quán nắn xương khớp đi thẳng tới tiệm tạp hóa đối diện.
Sau đó mang về hay cây ốc quế Cornetto.
Cô giơ hay cây kem trước mặt Chử Ưng: “Anh thích ăn sô-cô-la hay là dâu tây?”
Mày Chử Ưng nhíu chặt lại thành rãnh, thái độ cự tuyệt hết sức rõ ràng.
Đang định mở miệng thì để ý thấy đôi mắt đối phương nhìn chăm chăm vào vị sô-cô-la bên tay phải, trông như sợ bị người ta chọn mất.
Tay phải bị chọn.
Người đàn ông cầm cây ốc quế Cornetto vị sô-cô-la gọi: “Đi thôi.”
Túc Nghệ: “…”
Kem là kỷ niệm từ thủa ấu thơ, đến giờ ăn lại, mùi vị đã được làm ngon hơn nhiều. Chử Ưng cắn một miếng, miệng lành lạnh man mát.
Túc Nghệ bĩu môi: “Em biết.”
Cô bóc vỏ ốc quế, không ăn, chỉ cầm điện thoại chụp một tấm.
Cố ý vờ như vô tình chụp luôn cả đôi giầy da của người đứng bên.
Chụp xong, Túc Nghệ xúc một thìa kem nhỏ rồi ném phần còn thừa vào thùng rác ven đường.
Cô kéo khẩu trang xuống cằm, liếm từng tí từng tí một kem trong thìa.
Chử Ưng càng nhìn càng muốn cười, xem cô ăn kem, cảm giác kem cũng ngon hẳn ra.
Túc Nghệ hỏi: “Vị sư phụ nắn xương khớp ban nãy là bạn anh à?”
Chử Ưng: “Ừ.”
“Cũng là chiến hữu ạ?”
“Không phải,” Chử Ưng đáp, “tình cờ quen.”
Túc Nghệ đảo mắt: “Quen lúc đi làm nhiệm vụ à?”
Cô thế mà đoán đúng.
Cái quán trước của vị sư phụ này ban đầu là quán lớn nhất trấn của bọn anh, nhiều đồ đệ theo học, tay nghề tốt, nhiều người từ trong thành phố không quản đường sá xa xôi, đi xe tìm tới tận cửa nhờ ông nắn bóp cho. Kết quả, trấn chẳng may gặp phải lở đất, không chỉ nuốt chửng quán mà còn chôn vùi cả người ở dưới.
May mà bị vùi không bao lâu thì được lực lượng cứu hộ tới cứu ra. Chử Ưng là đội trưởng đội cứu hộ lúc đó.
Chử Ưng không đáp, Túc Nghệ cũng không hỏi lại, ăn hết kem liền kéo ngay khẩu trang lên.
Hai người đều có vóc dáng cao ráo, Chử Ưng còn mặc tây trang nghiêm túc khác hẳn với mọi người xung quanh nên rất bắt mắt giữa đám đông.
Đi ngang qua một quán bán đồ trang sức trang trí cửa hàng bằng màu hồng.
Túc Nghệ đi vào trước, Chử Ưng chần chừ một chút rồi cũng vào theo.
Cửa hàng rất bé, lối đi chỉ một người đứng đã chật chỗ mất một nửa, nghiêng người ra mới có thể đi qua, khoảng cách giữa hai người quá gần, không gian trong quán cũng khá bí, Chử Ưng có thể ngửi thấy rõ mùi thơm thoang thoảng trên người Túc Nghệ, cụ thể là mùi gì thì anh không biết nhưng rất dễ chịu.
Túc Nghệ cầm một cái băng đô, đứng trước gương ướm thử rồi quay lại hỏi: “Trông đẹp không?”
Băng đô hình tai thỏ, trong đầu Chử Ưng bất giác hồi tưởng lại hình ảnh cô trong buổi phát trực tiếp ngày hôm qua.
Anh gật đầu: “Đẹp.”
Túc Nghệ cười, thử một cái hình tai gấu: “Cái nào đẹp hơn?”
Chử Ưng im lặng một hồi rồi đáp: “Không biết.” Anh lấy cái băng đô tai thỏ vừa rồi bỏ vào trong giỏ ban nãy nhân viên dúi vào tay anh: “Mua cả.”
Lúc tính tiền, Chử Ưng tự nhiên đứng ra trả.
Túc Nghệ đeo luôn băng đô tai thỏ lên.
Mua được hai cái băng đô giá mười hai đồng mà trông cô còn vui hơn lúc kí được hợp đồng đại diện thương hiệu đầu tiên.
Vừa ra khỏi cửa hàng không bao lâu thì điện thoại Chử Ưng reo lên.
“Nghe điện thoại chút.”
Túc Nghệ gật đầu: “Vâng.”
Chử Ưng cầm điện thoại lại một góc tương đối yên tĩnh đứng, Túc Nghệ đứng tại chỗ chờ anh, cũng lấy điện thoại ra xem, quả nhiên, có mấy cuộc gọi nhỡ của Ngô Tuyết và rất nhiều tin nhắn trên Weixin.
Ngô Tuyết: “Em không ở nhà à???”
Ngô Tuyết: “OK, em được lắm, chuyện Lương Bác còn chưa xử lý đã lại nhảy ra một người đàn ông thần bí nữa.”
Ngô Tuyết: “Gọi điện thoại cho chị.”
Đang nghĩ xem phải đáp thế nào thì phát hiện ra có mấy người đứng chắn đằng trước mình.
Cô ngẩng đầu lên nhìn, là ba người đàn ông.
Ba tên để quả đầu HKT, mặc quần bó sát, tai đeo cả loạt đinh, áo khoác caro, không có đứa nào là tóc màu đen, đứa nào đứa nấy đều lùn hơn Túc Nghệ, chẳng có chút khí thế gì.
“Em thỏ ơi,” thằng đứng giữa tóc vàng cười khành khạch, “một mình à?”
Hồi nay có những đứa giữa ban ngày ban mặt cũng dám bày trò lưu manh rồi hả?
Túc Nghệ thản nhiên đáp: “Không phải.”
“Ồ, có phải hay không cũng không sao hết.” Thằng tóc vàng ngoắc ngoắc ngón tay gọi thằng tóc xanh lá, thằng tóc xanh lá nhận được chỉ thị, lập tức cúi đầu móc móc gì đó trong túi.
…
Lúc Chử Ưng quay lại thì thấy Túc Nghệ đang bị mấy thằng con trai vây quanh.
Anh cau mày, bước nhanh tới.
Mới tới gần chỗ họ thì nghe thấy giọng của thằng tóc vàng.
“Thật vậy sao chị, làm vậy có thể vào quán to thật sao?”
Vì đeo khẩu trang nên giọng của cô hơi khó nghe: “Tin hay không thì tùy.” Nói xong, cô quay người định đi, thằng đứng sau vội cản hờ lại.
“Đừng đừng đừng, chị, bọn em nghe chị, chị nói với bọn em đi.”
Túc Nghệ cười hừ một tiếng, quay người lại nói tiếp: “Từ học viện Tóc Đẹp ra, tất nhiên mới đầu thì không thể làm thợ cắt ngay được, trước tiên chỉ gội đầu cho người ta, nhận tiền thưởng thêm thôi, qua tầm nửa năm, một năm, quen rồi thì mới được theo thợ chính học nghề…”
Cô nói rất trôi chảy thoải mái.
Mấy thằng con trai nghe răm rắp, thỉnh thoảng lại chêm vào một câu “hóa ra là vậy”, “chị thật là lợi hại”.
“Gọi ai là chị hả?” Túc Nghệ vẫy tay, “Nói xong rồi đấy, đi đi. Đúng rồi, cầm tờ bướm này theo này.”
Chử Ưng xem hết xong mới thong thả cất bước lại gần.
Thấy anh tới, Túc Nghệ liền cười, hoàn toàn không còn chút dáng dấp chị đại như mới rồi.
Cô không nhắc tới chuyện vừa rồi, Chử Ưng đi được mấy bước thì hỏi cô: “Em bắt đầu quay phim từ hồi bao tuổi vậy?”
“Hai mươi.” Túc Nghệ nghe nhắc chuyện này thì cũng nhớ ra một việc, quay sang hỏi: “Năm nay anh bao nhiêu tuổi rồi?”
Chử Ưng: “Hai mươi tám.”
Túc Nghệ thả chậm bước chân, xòe ngón tay ra đếm.
Chử Ưng nghiêng đầu: “Sao thế?”
Tính toán xong xuôi, Túc Nghệ cười tủm tỉm lắc đầu: “Không có gì.”
Đi dạo chưa được một tiếng, điện thoại của Chử Ưng đã kêu tám lần.
Lúc hai người hai tay trắng trơn từ quán bán đồ điểm tâm đi ra, điện thoại của anh lại réo lên một lần nữa.
Chử Ưng không tránh mặt Túc Nghệ nữa, đứng nghe luôn, giọng điệu chẳng mấy tốt lành: “Có mỗi một cái hạng mục có cần gọi cho tôi nhiều vậy không, làm vậy khiến tôi cực kỳ nghi ngờ năng lực làm việc của các anh đấy.”
Anh đã quen ra lệnh, lúc nói những lời này, giọng điệu bất giác trở nên nghiêm khắc hẳn.
Nhân viên ở đầu kia mếu máo muốn khóc, Túc Nghệ đứng bên nghe giọng anh đến lặng cả người.
Giọng điệu quen thuộc, giống hệt năm đó.
Cô nhoẻn cười nhìn xung quanh xem có còn cửa hàng nào có thể đi dạo được không.
Tuy ven đường có nhiều cửa hàng nhưng đều có chủ quán đứng trông trước cửa.
Giờ quản lý rất nghiêm, các quán vỉa hè gần như đã bị dẹp sạch, muốn bày hàng cũng phải đợi đêm hôm khuya khoắt.
Vậy nên quán hàng rong cách chỗ họ không xa xuất hiện trên con đường này trông khá nổi bật. Cũng không thể gọi đó là quán, một bà cụ, một cái xe đẩy tay, trên xe bày bán rất nhiều đồ trang sức, bên hông có một tấm biển nhỏ ghi dòng chữ “3 đồng một chiếc.”
Trước xe có hai nhân viên quản lý đô thị đang đứng.
Túc Nghệ thôi cười, không chút do dự đi về phía đó, đôi tai thỏ rung rung lên theo nhịp bước của cô, nhìn từ sau lưng trông rất đáng yêu.
Người trong điện thoại gọi: “Alo? Alo? Boss, anh còn nghe máy không?”
Chử Ưng cúp luôn điện thoại, đi theo sát sau cô.
Bà cụ chắp hai tay như cầu xin, van nài, miệng đang lẩm bẩm nói gì đó.
Túc Nghệ đến gần nghe thấy bà nói:
“Đâu còn cách nào khác, tôi thực sự không còn cách nào khác.” Tóc tai bà rối bù, mi mắt ươn ướt, “Thằng cháu tôi muốn đi học, nhà không còn ai, tiền tôi nhận hằng tháng cũng chỉ đủ nuôi miệng hai bà cháu, không đi học thì sau này thằng bé biết làm sao bây giờ?”
Nhân viên quản lý đô thị là hai người thanh niên trẻ, họ tỏ vẻ khó xử, một trong hai người nói: “Bà ơi, chúng cháu cũng không còn cách nào khác, quy định không cho phép bán hàng như vậy.”
“Bà không đi.” Bà cụ lẩm bẩm nói thật nhỏ, “Bà không thể đi được, con ơi.”
Hai nhân viên quản lý đô thị lúng túng, hai người trao đổi khe khẽ với nhau rồi bỏ ra năm trăm đồng đưa bà:
“Bà ơi, bà cầm tiền này rồi mau thu sạp về đi.”
“Bà ơi, cháu nhà bà bao tuổi rồi ạ?” Một giọng nói hơi khó nghe bỗng vang lên sau lưng.
Ba người quay lại nhìn, là một cô gái cao gầy đeo khẩu trang lớn, ăn mặc giản dị nhưng đẹp.
Bà cụ nhìn đăm đăm cô: “Cháu tôi đang học lớp hai.”
Túc Nghệ lấy cuốn sổ nhỏ từ chỗ nhân viên quản lý đô thị không biết dùng để ghi gì, xé một tờ giấy trắng, mượn cây bút, viết gì đó lên đấy.
“Bà à, đây là địa chỉ và số điện thoại.” Túc Nghệ đưa tờ giấy tới tận tay bà cụ, “Bà liên lạc với người ta, nói là cháu bảo bà gọi, đây là tên của cháu,” cô chỉ vào hai chữ ghi bên dưới rồi nói tiếp, “cháu sẽ sắp xếp cho cháu bà đi học, miễn phí, không mất tiền.”
Bà cụ ngạc nhiên: “Miễn phí hả?”
“Vâng.” Túc Nghệ giúp bà thu biển sạp, “Giờ bà mau về nhà đi, chuẩn bị sẵn các thứ cháu bà cần đem đến trường trước đi.”
Bà cụ vừa kinh ngạc vừa do dự: “Cháu gái à, không phải cháu cố ý lừa bà về đấy chứ?”
“Không phải đâu, bà ơi, cô này là ngôi sao đấy.” Một trong hai người quản lý đô thị nhận ra cô, “Lợi hại lắm, cô ấy nói được thì nhất định là được.”
Bà cụ chảy nước mắt giàn giụa: “Thật sao? Cảm ơn cháu gái, thực sự cảm ơn cháu, bà dập đầu lạy cháu…”
Túc Nghệ hoảng hốt, chưa kịp đưa tay ra ngăn bà lại thì người đứng bên đã giúp cô đỡ bà lên.
“Nhà cụ ở đâu,” Chử Ưng thu đồ trang sức treo ở ngoài xếp vào trong xe đẩy rồi bảo, “chúng cháu đưa cụ về.”
Người Yêu Hay Nói Dối, Tôi Có Nên Chia Tay Anh Ấy?
Thực ra nhìn mọi người yêu nhau đưa nhau đi chơi ở các công viên, nắm tay đi dạo,… tôi cũng thấy chạnh lòng vì không được như người ta. Nhưng yêu anh, tôi đã nghĩ chẳng bao giờ mình thay lòng đổi dạ, tôi giành hết tình cảm cho anh dù rất nhiều người hơn anh yêu tôi.
Tôi và anh quen nhau trong lúc tôi ra Hà Nội nhập học. Ấn tượng đầu tiên của tôi về anh là anh là 1 người cởi mở, dễ gần và có rất nhiều quan điểm giống với tôi trong cuộc sống. Qua một thời gian tìm hiểu tôi đã yêu anh. Mấy tháng đầu yêu, tôi được anh rất quan tâm, chăm sóc, được anh nuông chiều, muốn gì được nấy. Vì anh là nhân viên trên tàu nên phải thức đêm và làm việc vất vả, mỗi lần anh đến chơi tôi chẳng đòi hỏi gì ở anh cả.
Thực ra nhìn mọi người yêu nhau đưa nhau đi chơi ở các công viên, nắm tay đi dạo,… tôi cũng thấy chạnh lòng vì không được như người ta. Nhưng yêu anh, tôi đã nghĩ chẳng bao giờ mình thay lòng đổi dạ, tôi giành hết tình cảm cho anh dù rất nhiều người hơn anh yêu tôi.
Tháng trước anh có tắt máy 1 tuần, tôi nhắn tin, gọi điện đều không được, tôi càng mong đợi bao nhiêu lại càng thất vọng bấy nhiêu. Rồi anh nhắn cho tôi 1 tin: “mình chia tay đi, bố mẹ anh đi coi về không hợp”. Tôi rất đau khổ, đến lúc tôi quyết định chia tay để anh làm người con hiếu thảo nhưng gặp lại anh trên 1 chuyến tàu và tôi lại tha thứ cho anh vì anh nói rằng “anh mới thuyết phục được bố mẹ, vì bố mẹ cầm máy nên anh không nhắn tin cho em được”.
Anh sinh năm 1988 mà bố mẹ cầm máy? Tôi đã có cảm giác là anh đang lừa dối tôi chuyện gì đấy nhưng tôi đã bỏ qua, hôm nay tôi phát hiện anh nói dối tôi lần nữa. Đã nửa tháng nay tôi với anh chưa gặp nhau, trong khi mọi lần anh ra đều đến thăm tôi. Tôi linh cảm thấy anh nói dối tôi điều gì, anh đi làm nhưng lại nói là không đi cuối cùng anh đã thừa nhận là nói dối tôi…
Dù tôi không có cảm giác bị lừa dối trong chuyện tình cảm nhưng dường như trước tôi anh là người khác, sau lưng tôi anh là người khác vậy. Anh đã đưa tôi về nhà 2 lần rồi, tôi có nên chia tay không? Xin bạn đọc cho tôi lời khuyên, tôi chân thành cảm ơn.
Anh Lạnh Nhạt Trước Sự Quan Tâm Của Tôi, Tôi Có Nên Im Lặng?
Tôi và anh đã yêu nhau được hơn một năm. Tình cảm đang tốt đẹp bỗng dưng anh trở nên lạnh nhạt. Ra tết, do công việc của anh áp lực, thời gian chúng tôi dành cho nhau ít dần. Khoảng cách giữa chúng tôi ngày càng lớn và cảm giác không thể xích lại gần nữa. Tôi vẫn nhắn tin cho anh những lời lẽ tình cảm nhưng anh ấy dửng dưng và coi như tôi không hề tồn tại. Lúc này, tôi rất tuyệt vọng, đau buồn, mất ngủ và như điên dại. Tôi phải làm sao trong hoàn cảnh này?
Chào Tư vấn An Nam!
Anh đã im lặng và không trả lời bất kỳ tin nhắn nào của tôi kể từ 31/3 đến giờ. Tôi tuyệt vọng, tôi đau buồn, stress, mất ngủ, như điên dại… Nhưng vẫn cố bình thường khi nhắn tin hỏi thăm anh nhưng dù có như thế nào anh vẫn không trả lời, zalo, fb thì vẫn đăng hoạt động bình thường … Tôi có cảm giác như anh đã quên tôi luôn, không thèm tôi nữa. Anh đăng fb mỗi ngày, cmt trò chuyện bình thường với mọi người.
Cảm giác tôi bị bỏ rơi khỏi vũ trụ này. Mặc dù anh đã 41 tuổi, 1 lần ly hôn vợ 8 năm chung sống! Tôi nhỏ hơn anh 8 tuổi, ngoại hình ưa nhìn, có công việc nhà nước ổn định, chúng tôi yêu nhau hơn 1 năm. Nhưng sau tết công việc anh stress nhiều, rồi dần dần chúng tôi ít gặp do anh làm Công an trại giam nên trực nhiều. Tôi thương anh nhiều, anh cũng thương tôi nhiều, nhiều hơn tôi lúc đầu thương anh nhưng bây giờ thì chắc không còn nữa.
Hành động của anh có nghĩa gì? Anh đã tìm thấy bình yên và muốn tôi tự buông anh sao? Tôi đau lòng lắm, từ 31/3 đến giờ tôi không lúc nào vui được. Ngày nào tôi cũng vào zalo, fb của anh xem, xem từng cái online lúc nào, rồi lại thấy anh dửng dưng như chưa từng có tôi tồn tại, fb cập nhật liên tục hay anh cố tình như để trả đũa vì 30/4-01/5 tôi đi du lịch Côn Đảo cũng đăng hình đi chơi vui vẻ, đăng tuyển người yêu chọc tức anh? Nhưng xong tôi lại nhắn tin cho anh, nhắn đủ thứ, nhắn bao lời tình cảm, bao cảm nhận, rằng tôi yêu anh như thế nào. Tôi lo anh trực dưới cơ quan một mình buồn như thế nào. Anh vẫn im lặng.
Đến hôm nay tôi bắt đầu ép bản thân không bao giờ mở zalo, fb của anh lên xem nữa. Hãy im lặng, hãy bình tâm, hãy sống cuộc sống đầy kêu hãnh của mình trước kia như hồi anh đeo đuổi khó khăn mới được. Xa nhau cái cảm giác xa lạ ấy dần chiếm ngự. Xa quá, tôi có cảm giác chúng tôi xa nhau lâu lắm và không còn đường quay lại, dù tôi rất muốn. Tôi ngoài việc im lặng, ép bản thân không mở zalo, fb, tập thiền định…Tôi không biết phải làm gì? Có phải chúng tôi đã đi quá xa không còn đường quay lại? Chúng tôi đã hết duyên, cũng không còn nợ?
Bạn gái thân mến!
Hiện tại, bạn đang gặp khó khăn trong vấn đề tình cảm của mình. Như những gì bạn chia sẻ, tôi biết mối quan hệ của bạn cùng người ấy đã được hơn một năm. Anh ấy năm nay 41 tuổi, đã ly hôn vợ sau 8 năm chung sống. Bạn là một cô gái trẻ, kém người đó 8 tuổi. Tình cảm yêu thương mà bạn và người ấy dành cho nhau cũng rất nhiều nhưng rồi mọi thứ đã thay đổi khiến tâm lý bạn trở nên bất ổn. Lúc này đây bạn tuyệt vọng, đau buồn, stress, mất ngủ và như điên dại bởi anh ấy không nhắn tin, liên lạc với bạn, thậm chí không nhìn thấy sự tồn tại của bạn. Trong khi đó, bạn theo dõi trên zalo, facebook thì thấy cuộc sống của anh ấy không có nhiều thay đổi, dường như mọi thứ vẫn bình thường, không hề có chút xáo động.
Khi trước, tình cảm của bạn với anh ấy vẫn rất thân thiết nhưng sau tết do công việc của người đó áp lực nên thời gian dành cho bạn không còn nhiều. Bạn vẫn thường xuyên nhắn tin, quan tâm đến anh ấy nhưng đáp lại là thái độ thờ ơ của người đó khiến bạn rất đau lòng. Nhưng trước khi tình cảm của các bạn rơi vào hoàn cảnh như lúc này, giữa bạn và người ấy có xảy ra bất cứ chuyện gì hay không? Bởi thời gian từ 31/3 đến bây giờ anh ấy im lặng, không nhắn tin trả lời bạn phải có lý do gì đúng không? Bạn đã không gặp mặt trực tiếp anh ấy từ khi nào? Ngoài lý do áp lực công việc có bất cứ một lý do nào dẫn đến tình trạng hiện tại của hai bạn hay không? Khi bạn tìm ra được lý do cho sự rạn nứt tình cảm của mối quan hệ này cũng như sự im lặng, thờ ơ từ anh ấy, bạn sẽ dễ dàng chấp nhận hơn. Nếu anh ấy thật lòng yêu thương bạn và muốn tiếp tục phát triển mối quan hệ này xa hơn thì sẽ không hành động như vậy. Cho dù công việc của người đó áp lực, không còn nhiều thời gian dành cho bạn thì cũng nên nói cho bạn biết để có được sự cảm thông của người yêu. Nhưng ít ra anh ấy vẫn nhắn tin trả lời, duy trì tình cảm với bạn. Đằng này, người đó muốn chấm dứt mối quan hệ với bạn. Bạn là người trong cuộc, bạn nhìn nhận và hiểu hơn ai hết về tình cảm của mình cũng như thái độ anh ấy dành cho bạn.
Từ phía bạn, tâm lý bất ổn và trong trạng thái mất cân bằng nhưng anh ấy thì vẫn bình thường. Không biết rằng anh ấy đang cố tỏ ra bình thường hay thực sự là họ đã quên bạn và có niềm vui khác nhưng việc làm của người đó cho thấy bạn không còn là sự quan tâm nữa rồi. Bạn có nói facebook, zalo của anh ấy vẫn đăng hoạt động bình thường, hay là muốn trả đũa bạn vì dịp 30/4-1/5 bạn đi chơi đăng nhiều hình và chọc tức người đó khi nói muốn tuyển người yêu. Các bạn đều đã trưởng thành, có cần phải làm những điều này để đũa giỡn tình cảm của nhau hay không? Khi bạn nhận thấy anh ấy dần trở nên lạnh nhạt và không nhắn tin quan tâm tới bạn, bạn có tìm gặp người đó, nói chuyện rõ ràng không? Thậm chí, bản thân người ấy đã có lời nói chính thức nào cho sự im lặng này không? Nếu như anh ấy không nói bất cứ lời nào với bạn mà tình cảm của các bạn rơi vào hoàn cảnh như bây giờ thì có lẽ người ấy muốn bạn nên hiểu qua thái độ của họ. Có thể vì sợ bạn tổn thương nên anh ấy không nói hoặc thực sự lâu nay họ chỉ đùa giỡn tình cảm của bạn. Vì thế, nên khi không thể tiếp tục mối quan hệ tình cảm này nữa, họ cũng im lặng mà ra đi, không một lời giải thích với bạn, không quan tâm xem cảm nhận của bạn như thế nào? Lúc đó, bạn nhìn nhận thái độ của họ để hiểu, chấp nhận buông bỏ tình cảm này.
Tình cảm yêu thương bạn dành cho người ấy còn rất nhiều cùng với tâm lý bất ổn hiện tại sẽ khiến bạn khó khăn trong việc vượt qua tất cả. Thế nhưng nếu người ấy thực sự không còn muốn tiếp tục mối quan hệ này nữa, bạn cứ nặng lòng như vậy không phải là cách hay. Khi chia tay mỗi người sẽ tìm cho mình một lý do, một cách để hợp lý hóa sự đổ vỡ đó. Có người nói rằng họ đã hết yêu, hai người không hợp nhau, chê bai người yêu và im lặng… Người ấy của bạn lựa chọn cách im lặng, bạn hiểu hơn ai hết, mình cần phải quên đi tình cảm này, từ bỏ để tìm lại niềm vui trong cuộc sống. Giữa bạn và anh ấy đã có một khoảng cách khó có thể lấp đầy bởi người ấy không còn muốn cho bạn cơ hội. Khi họ đã muốn chấm dứt tình cảm với bạn thì sẽ có vô vàn lý do để thỏa mãn sự tàn nhẫn đó. Vì thế, bạn nên mạnh mẽ, sống cho chính mình, đừng để bản thân đau buồn, tuyệt vọng vì một tình cảm đã chết.
Nếu trong lòng bạn có quá nhiều sự bận tâm, không đành lòng chấp nhận hiện thực này, bạn nên cho mình một cơ hội, tìm gặp người ấy nói chuyện cho rõ ràng. Nếu như không thể tiếp tục mối quan hệ này nữa thì cũng nên thẳng thắn để bạn dứt bỏ không luyến tiếc, không đau lòng và tuyệt vọng. Việc bạn không vào zalo, facebook của anh ấy để theo dõi các hoạt động của họ cũng chưa phải là cách hay để bạn quên đi mọi chuyện. Thực tâm đó chỉ là sự bắt ép chính mình chứ trong lòng bạn còn thương nhớ người đó. Trong hoàn cảnh này, bạn cần có một lý do để tin rằng tình cảm của mình với người ấy đã hết, bản thân họ muốn dừng lại mối quan hệ, bạn cũng nên chấp nhận điều đó. Khi ấy, bạn mới dần thoát ra được quan hệ tình cảm này và khiến cuộc sống của bạn trở lại bình thường. Bởi tâm trí của bạn vẫn đang hướng về người đó trong khi họ lại không quan tâm đến bạn khiến cuộc sống của bạn thật nặng nề. Cho dù bạn có tìm cho mình những hoạt động khác để giải tỏa tâm lý nhưng thật khó khăn khi mọi suy nghĩ của bạn vẫn có hình bóng người ấy đeo bám. Bạn cần lý giải rõ ràng hiện thực tình cảm của hai người, chấp nhận điều đó và tìm đến những hoạt động tích cực để cuộc sống của bạn vui vẻ trở lại. Cuộc sống tương lai của bạn còn dài, sẽ có những cơ hội khác cho bạn, “cánh cửa này khép lại sẽ có cánh cửa khác mở ra”, bạn không nên tự tạo áp lực cho chính mình. Bản thân bạn cần được yêu thương và vượt qua khủng hoảng này. Khi bạn hiểu, chấp nhận thực tế, bạn sẽ thấy mọi thứ trở nên nhẹ nhàng hơn. Mong bạn sớm giải quyết được vấn đề của mình và luôn vui khỏe trong cuộc sống.
Thân ái chào bạn!
Cập nhật : bởi
Nghiệm Thu Tiếng Anh Là Gì? Những Ý Nghĩa Của Nghiệm Thu Tiếng Anh
Blog chúng tôi giải đáp ý nghĩa Nghiệm thu tiếng anh là gì
Định nghĩa Nghiệm thu tiếng anh là gì?
Danh từ nghiệm thu trong tiếng anh là inspection, với động từ là “to inspect” hoặc “check anh take over”, đây là hai cách dùng thông dụng nhất với cụm từ này. Ngoài từ trên thì nghiệm thu trong một số lĩnh vực khác có sử dụng từ khác như:
– Nghiệm thu trong ngành kỹ thuật là accept, acceptance, checkup, taking-over,..
– Nghiệm thu trong ngành kinh tế là delivery taking, examine and receive, inspection test,…
Vốn là một thuật ngữ thông dụng được sử dụng rất nhiều trong lĩnh vực xây dựng, nghiệm thu công trình xây dựng trong tiếng anh còn có thể được viết là site inspectation hoặc project inspectation hoặc to check anh take over the buildings. không nên dùng động từ hoàn tất “to complete” để thay thế cho động từ nghiệm thu “to inspect”. bởi “to complete” thường sử dụng cho các công việc nhỏ, dễ hoàn thành, còn từ “”to inspect” thể hiện được quy trình và độ phức tạp trong công tác tiến hành nghiệm thu. Đây là thuật ngữ chuyên ngành phổ biến của ngành xây dựng tại Việt Nam nhằm trao đổi thông tin trong lĩnh vực được dễ dàng. Khi tìm việc làm và ứng tuyển vào ngành xây dựng thì bạn sẽ tiếp xúc thường xuyên với cụm từ “nghiệm thu” và đặc biệt đơn vị đó có hợp tác với doanh nghiệp nước ngoài thì tiếng anh và nghiệm thu trong tiếng anh sẽ là công cụ giúp bạn gây ấn tượng với nhà tuyển dụng. Về cơ bản, bạn đã hiểu được nghiệm thu tiếng anh là gì, đi sâu hơn vào công tác nghiệm thu, liệu sự hiểu biết của bạn đang ở mức độ nào? Nghiệm thu chất lượng công trình được xem là bước quan trọng trong xây dựng, đối với những công trình có quy mô lớn việc nghiệm thu chất lượng sẽ giúp cho công trình sau khi xây dựng xong sẽ đảm bảo được an toàn hơn, so những hạng mục thường thì sẽ có đơn vị trực thuộc công tác nghiệm thu đến và tiến hành khảo sát. Vậy thường thì dựa vào những điều kiện nào để đơn vị nghiệm thu đánh giá là hạng mục ấy đạt được chất lượng hay không? Công tác kiểm tra, nghiệm thu công trình xây dựng gồm các công tác chủ yếu: kiểm tra vật liệu, cấu kiện, thiết bị; tổ chức các bước nghiệm thu… Nghiệm thu là quá trình kiểm định, thu nhận và kiểm tra công trình sau khi xây dựng. Hay còn có thể hiểu là quy trình kiểm tra chất lượng công trình trước khi đưa vào sử dụng. Quá trình nghiệm thu công trình được thực hiện bởi các cơ quan chức năng có thẩm quyền, dựa vào bản vẽ và các số đo chất lượng công trình đã được thi công từ trước đó đưa ra đánh giá các quyết định công trình có đủ chất lượng, kỹ thuật để đưa vào sử dụng hay không.
Hồ sơ nghiệm thu và quy trình nghiệm thu công trình
Hồ sơ nghiệm thu công trình hoàn thành
Để tiến hành nghiệm thu, bên yêu cầu nghiệm thu cần chuẩn bị hồ sơ để đề bạt lên cấp trên hoặc bộ phận có thẩm quyền nhằm báo cáo về thực trạng công trình cũng như đề xuất nhu cầu về kiểm tra chất lượng làm cơ sở tiến hành các bước hoàn thiện tiếp theo. Hồ sơ nghiệm thu hoàn thành bao gồm:
Biên bản nghiệm thu
Các tài liệu làm căn cứ để nghiệm thu
Biên bản nghiệm thu và bản tính giá trị khối lượng được nghiệm thu là những tài liệu bắt buộc có trong hồ sơ thanh toán công việc, giai đọan thi công, hạng mục công trình và công trình đã hoàn thành.
Nghiệm thu công trình xây dựng trải qua các bước như sau: Bước 1: Nghiệm thu công việc xây dựng Bước 2: Nghiệm thu hoàn thành giai đoạn xây lắp. Bước 3: Nghiệm thu hoàn thành công trình hoặc hạng mục công trình yêu cầu nghiệm thu Trong bước nghiệm thu công việc xây dựng, nội dung công tác nghiệm thu công việc xây dựng bao gồm công tác khảo sát địa chất, pha vật liệu có đạt chuẩn không cốp pha, cốt thép, bê tông, khối xây, cấu kiện, bộ phận kết cấu công trình, lắp đặt thiết bị và chạy thử không tải. Sẽ tùy vào tình hình thực tế mà tổ chức thực hiện theo quy định. – Kiểm tra hiện trạng đối tượng nghiệm thu. – Kiểm tra tất cả các hệ thống đảm bảo an toàn lao động như xây dựng giàn giáo bao ngoài công trình, hệ thống chống đỡ tạm. – Kiểm tra các kết quả thử nghiệm, xác định chất lượng và khối lượng của vật liệu, kết cấu, bộ phận công trình, máy móc thiết bị, trong đó công việc kiểm tra là bắt buộc đối với chất lượng về biện pháp gia cố nền, sức chịu tải của cọc móng; đất (đá) đắp; bê tông, cốt thép, kết cấu thép; liên kết hàn, bu lông cường độ cao của kết cấu thép; kiểm tra ứng suất, biến dạng của cốt thép ứng suất trước; kiểm tra khối lượng của kết cấu, bộ phận hoặc công trình,…. – Đối chiếu và so sánh những kết quả kiểm tra nêu trên với thiết kế được duyệt, quy chuẩn và tiêu chuẩn xây dựng, chỉ dẫn kỹ thuật của nhà sản xuất. – Đánh giá kết quả chất lượng đối với từng công việc xây dựng; lập bản vẽ hoàn công việc. Cho phép tiếp tục thực hiện công việc ở những bước tiếp theo khi công việc trước đủ điều kiện nghiệm thu. Quy trình nghiệm thu cần đảm bảo các hoạt động và chất lượng trong công tác bởi đây là bước thẩm định về sự an toàn và đạt chuẩn của công trình. Ngoài việc cơ sở cho việc hoàn thiện công trình thì nghiệm thu có vai trò to lớn hơn đối với những cá nhân tổ chức sử dụng công trình là sự an toàn về tính mạng con người.
Điều kiện để tiến hành nghiệm thu công trình
Bạn đang xem bài viết Anh Ấy Là Của Tôi trên website Drosetourmanila.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!